Thứ Tư, 2 tháng 3, 2016

“Chuyện tình của tôi”: Dục vọng không tình yêu

Emily Nguyễn                                                                                 
Câu chuyện tôi sắp kể sau có thể bạn nghĩ đầy dục vọng. Nhưng suy cho cùng sex cũng như nhu cầu ăn uống là món ăn tinh thần, không phải ăn cho no mà phải biết thưởng thức như một tách trà đủ vị, có khi không cần ăn mà ngửi cũng đủ thỏa mãn đó là cả một nghệ thuật.                                    


    

Người ta nói tôi khá kén chọn, nên đến bây giờ tôi 31 tuổi vẫn còn độc thân. Tôi chỉ bị cuốn hút bởi những người đàn ông trung niên cao to, lịch lãm, độ tuổi thành đạt nhất, cũng là độ tuổi người đàn ông phong độ có sự cuốn hút lạ thường, khiến tôi không thể cưỡng lại được và tò mò đằng sau lớp vest cao cấp ấy là gì…chứ không hẳn là yêu. Trong mắt họ, tôi không xinh đẹp quyến rũ, không tài giỏi nhưng khi tiếp cận họ lại suy nghĩ thèm cái gì đó ở tôi, họ nói tôi có hơi ấm, hương thơm đặc biệt không phải mùi hương của mỹ phẩm.
  Lần đầu tiên tôi biết mùi vị đàn ông không phải là người tôi yêu mà nói thật ra đến giờ tôi cũng chưa yêu ai. Trong một buổi tiệc buffet công ty, tôi đứng ở một góc hành lang uống một chút rượu vang, Yap là sếp tổng của tôi, tôi đoán ông ấy trên dưới 50, ông ấy tiến đến làm quen, ông ấy nói tôi say rồi, 2 gò má tôi ửng đỏ.
  Đúng vậy tôi đang yêu đơn phương một bác sĩ, không ngờ anh ta đã có gia đình. Nghe Yap nói vậy, tôi cười, thật ra tôi không say lắm, Yap nói muốn đưa tôi về. Nhìn vẻ bề ngoaì lịch lãm phong độ, tôi suy nghĩ những ý nghĩ cực kỳ xấu xa…tôi cười và nói rằng tôi vẫn còn trong trắng. Yap bật cười vuốt cằm tôi cười và hỏi rằng anh ta có được phép ngửi hương thơm trinh nữ không. Dường như đúng tim đen tôi suy nghĩ, tôi buộc miệng nói “ý anh là, oral sex uh?”. Yap cười nhấp ly rượu nuốt một ngụm và nói…“Vâng, nếu em tin tưởng ở tôi”… Tôi gật đầu sau một chút suy nghĩ.
Về đến khách sạn, Yap đóng cửa, hôn tôi, tôi nói: “anh có thưởng cho em không, nếu như em làm anh ra”. Yap nhìn tôi đầy nghi ngờ…: “really”. Dường như lúc đó tôi chỉ thỏa mãn theo bản năng của mình, không ngượng ngùng. Yap đúng là 1 người đàn ông biết làm phụ nữ hài lòng. Lần đầu tiên, để cho người đàn ông tay nâng niu hôn hít nơi bí ẩn nhất của người phụ nữ, một cảm giác giải tỏa mọi ức chế. Tôi khẽ rên nhẹ môi khi lưỡi ma quái quét ngang dọc nơi bờ suối, nước tuôn trào.
Tôi không muốn thiệt thòi cho Yap, tôi đề nghị để tôi oral cho anh ta. Yap hôn tôi và nói “em rất thơm, tùy ý em, nếu em thích anh không ép”. Tôi cũng đã tìm hiểu oral trên Internet, nên tôi cũng muốn khám phá. Cây kẹo anh ta cắt tỉa khá gọn, sạch sẽ, có vẻ như cảm giác đê mê vẫn còn, vật cứng trong tay, ấm nóng hồng hồng đầy kích thích, tôi ngoạm lấy như cây kẹo ngon, chưa đã thì anh ta bắn tung ra miêng tôi. Yap nói tôi có thể nhổ nếu tôi không thích, vì anh ấy kiềm chế được. Tôi nhổ ra rồi, tay vẫn nghịch món đồ chơi lạ ấy, khiến nó lại to lên, cho tôi thưởng thức, Yap ra lần 2.      Rồi Yap vục mặt trên đám cỏ mượt của tôi, nằm nghĩ, Yap nói nhỏ “em thật tuyệt vời”.
Sau đó ,Yap đón xe cho tôi về. Trên chuyến xe về, tôi tự hỏi mình đã làm gì vậy, một cảm giác hơi sợ kèm với sự thỏa mãn chưa từng biết kỳ lạ. Tôi rút tiền trong áo khoác trả tiền xe, tôi phát hiện ra vài tờ tiền mới trong túi áo, thì ra Yap đã lén bỏ vô áo cho tôi, anh ta giữ lời thưởng cho tôi .
Tôi đã tự nhủ không được làm như vậy, như tôi không kiềm được cảm giác đó. Chúng tôi vẫn là mối quan hệ sếp nhân viên, nhưng mỗi lần Yap sang Việt Nam, chúng tôi lại không thoát được chỉ cần oral sex cho nhau để thỏa mãn dục vọng không tình yêu.
Qua câu chuyện này tôi muốn nói, sex là bản năng không phải là xấu, là món ăn tinh thần, nhưng phải biết cách thưởng thức. Đó là 1 nghệ thuật tuyệt vời, và sex như thế nào để an toàn cho cả hai không ảnh hưởng đến sức khỏe hay cuộc sống riêng của nhau đó gọi là tôn trọng nhau. Tình yêu không thể thiếu sex, nhưng sex không mang lại tình yêu và…các yếu tố khác tùy thuộc vào góc độ người đọc.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét