Đào Anh Sướng có một nỗi ám ảnh thầm kín nhưng
dai dẳng, đó là “khẩu súng” của anh hơi bị ngắn. Suốt cả tuổi ấu thơ, Đào Anh
Sướng không hề biết gì về bí mật này. Cho tới khi cậu vào học lớp 10 bí mật mới
bị phát hiện.
Thời trước, đa số học sinh Nghệ Tĩnh đều phải
cưỡi trâu tới giảng đường đại học. Vào lớp 10, bố mẹ mua cho một con nghé, giao
cho chăm sóc thật tốt và 3 năm sau bán đi để lấy tiền thi đại học. Quê Sướng có
một dòng sông xanh biếc. Đó là nơi bọn trẻ trâu tắm mát và thi bơi. Buổi chiều
trước khi cho trâu về nhà, bọn trẻ ra bến sông, cởi hết quần áo và lao xuống
dòng nước như những con trắm đen. Hôm đó, Sướng thi bơi với Đỗ Hoàng và Sướng
đã vượt lên trước. Khi cậu lên bờ mặc quần áo, Đỗ Hoàng liếc nhìn phía dưới rốn
của cậu và hỏi với vẻ ngạc nhiên: “Chỉ có một mẩu bé tẹo thế thôi ư? Của người
ta dài thế này cơ mà”. Sướng liếc nhìn bạn và tự thấy của mình quá khiêm tốn.
Từ đó, khi ra sông bơi, Sướng không dám cởi hết quần áo nữa mà phải mặc quần đùi. Đỗ Hoàng bảo: “Bơi cả quần đùi vướng lắm. Cởi hết ra. Xấu hổ quái gì. Hôm nay còn bé thì ngày mai nó sẽ lớn”. Đúng là quả ớt thóc của Sướng cũng có lớn lên nhưng rất chậm. Vào năm học lớp 12, nhìn của Đỗ Hoàng và bí mật so với của mình, Sướng thấy cậu là gã tí hon, còn Đỗ Hoàng là gã khổng lồ.
Rồi Đào Anh Sướng vào đại học. Cậu học giỏi, lại có một thân hình rắn chắc do tập bơi nhiều từ bé nên nhiều cô sinh viên đã để mắt tới cậu. Các nàng tìm cách tiếp cận cậu, ánh mắt lấp lánh thay cho lời nói nhưng Đào Anh Sướng lại rụt rè, hay đỏ mặt và đôi khi để lộ sự sợ sệt.
Nhưng thời trước, cách sống đó của Sướng lại càng được phái đẹp đặc biệt chú ý. Các nữ sinh viên cùng khóa coi Đào Anh Sướng là rau siêu sạch. Nhưng Sướng luôn giữ mối quan hệ thân mật với tất cả mọi người và như thế thì anh không là của riêng ai hết.
Thật ra thì anh bị ám ảnh nặng nề về khẩu súng ngắn. Anh khao khát yêu nhưng lại sợ đối phương thất vọng. Trong đầu Sướng luôn vang lên câu hỏi: Nếu yêu rồi cưới nhau mà anh sướng nhưng em không sướng thì làm sao?
Đào Anh Sướng đã bí mật tham khảo bác sĩ nam khoa để có thể giúp cải thiện chiều dài nòng súng bằng phẫu thuật sau này. Nhưng anh lại nghe có người nói rằng, làm phẫu thuật kiểu đó, có thể súng sẽ hỏng hẳn, lợn lành chữa thành lợn què nên rất băn khoăn lo lắng.
Đào Anh Sướng lảng tránh tất cả mọi cuộc tiếp xúc
có chiều sâu của các bạn học nữ. Con trai nhà quê ra Hà Nội học rất muốn đi
đây, đi đó để được khám phá và trải nghiệm. Nếu có ai mời đi picnic là họ nhận
lời ngay. Nhưng Đào Anh Sướng thì ngược lại, luôn từ chối mọi cuộc picnic, dù
xa hay gần.
Anh lấy lý do là cần có nhiều thời gian để học
tập. Lúc nào cũng thấy Đào Anh Sướng dán mắt vào sách vở. Những giáo trình dày
cộp giúp anh quên đi những khát vọng mãnh liệt nhất của tuổi trẻ, đó là tình
yêu. Anh học tập rất nhiều và cũng tích cực tham gia các hoạt động xã hội.
Không bị phân tán vào chuyện yêu, Đào Anh Sướng càng học giỏi và luôn được xếp
loại sinh viên xuất sắc, đoàn viên ưu tú. Cũng vì thế mà các nàng sinh viên
càng yêu mến Đào Anh Sướng nhiều hơn. Đây là nỗi khổ tâm mà Sướng không dám bộc
lộ với ai. Một hôm Đỗ Hoàng đi chơi về rất khuya và mang vào căn phòng ở ký túc
xá mùi nước hoa quyến rũ của phái đẹp. “Mày vừa đi với em nào vậy?” Đỗ Hoàng
nháy mắt đầy bí ẩn: “Vẫn đang trong thời kỳ bí mật. Nhưng tuyệt vời lắm.
Nàng... chạm vào tớ là mê ngay”. “Lại có chuyện đó ư?” “Chứ không à! Các nàng
bây giờ đáo để lắm. Môi thì hôn, tay thì khua khoắng. Nàng nói với tớ rằng phải
“khám” trước kỹ càng cho chắc ăn”. Suốt đêm đó, Đào Anh Sướng không sao chợp
mắt được. Câu chuyện người đẹp “khám” Đỗ Hoàng khiến Đào Anh Sướng giật thót
mình. Anh nhận thấy rằng tốt nhất là không yêu cô nào cả. Nếu đáp lại ánh mắt
đưa tình của các nàng thì rồi sẽ có những cuộc hẹn và những cuộc “khám”. Nếu bị
khám thì hẳn cô nàng sẽ cao chạy xa bay và như thế thì thật nhục nhã và đau khổ.
Sướng đã tốt nghiệp ĐH với tầm bằng loại giỏi. Anh được nhà trường mời ở lại làm cán bộ giảng dạy. Với sự kiện này, Đỗ Hoàng bình luận: “Quá tuyệt vời. Ra trường không phải vác hồ sơ đi xin việc hết chỗ này tới chỗ khác, lại được sống giữa một rừng gái đẹp, sướng hơn tiên. Ba, bốn năm sau mày sẽ nhận bằng thạc sĩ, mười năm sau mày sẽ là tiến sĩ, rồi Phó Khoa, chủ nhiệm Khoa, Phó GS, rồi GS. Trong lớp ta, mày là nhà khoa học đầu tiên”.
Đỗ Hoàng đã nói rất đúng tiền đồ của Đào Anh
Sướng. Là cán bộ giảng dạy đại học, nhất định anh phải có học hàm, học vị.
Song, hai thứ đó ngốn của anh rất nhiều thời gian. Ba mươi sáu tuổi, Đào Anh
Sướng đã nhận bằng tiến sĩ.
Nhưng từ tiến sĩ đến học hàm phó giáo sư là một
chặng đường rất dài, trong khi ở quê mẹ anh đang rất sốt ruột vì con trai không
chịu lấy vợ.
Đào Anh Sướng là con trai duy nhất trong gia đình nên hễ anh về nhà là bà mẹ sụt sùi: “Bao giờ thì anh mới chịu lấy vợ?”. “Con còn phải phấn đấu cái học hàm phó giáo sư mẹ ạ!”. “Vớ vẩn! Chưa có học hàm thì anh cũng sắp thành sư rồi. Bao giờ thì tôi mới được bế cháu?”.
Không chỉ thúc giục con trai, bà mẹ Đào Anh Sướng còn tổ chức một cuộc họp đại gia đình, mời các bác, các chú trong dòng tộc đến để ép Đào Anh Sướng phải lấy vợ. Đó là con đường không thể bỏ qua của mỗi người đàn ông bình thường. Nhưng Đào Anh Sướng tự thấy mình không bình thường. Chẳng phải anh không muốn lấy vợ. Nhiều đêm trong giấc mơ, anh đã thấy mình có một người vợ xinh đẹp. Và anh cũng đã được sung sướng trong giấc mơ đến mức tinh binh vọt ra rất nhiều. Tỉnh dậy với cái quần sịp ướt đầm một chất dịch ngai ngái mùi hoa dẻ, Đào Anh Sướng hai mắt mở to nhìn lên đình màn. Một loạt những câu hỏi lóe lên trong đầu anh: “Mình có nên lấy vợ không? Mình có phải là một người đàn ông bình thường không? Lấy vợ, nhỡ khi lâm trận mình không vói tới nơi cần thiết thì làm sao? Với khẩu súng ngắn hơn người khác, liệu có sinh con được không?”…
Những câu hỏi đó dọa nạt anh, khiến anh mất hẳn tự tin mỗi khi ngồi cạnh một người bạn khác giới. Anh không dám đi chơi đêm với một người phụ nữ nào. Sau rất nhiều đắn đo, Đào Anh Sướng đã tìm đến bác sĩ nam khoa. Vị bác sĩ này tuổi đã cao, dày dạn kinh nghiệm. Sau khi nghe anh trình bày tỉ mỉ nỗi lo lắng của mình, bác sĩ đã khám cho anh và nói: “Trước hết, anh phải loại bỏ ngay cái mặc cảm tiêu cực kia đi. Súng ngắn hay súng dài, khi lâm trận đều có thể hoàn thành nhiệm vụ. Vấn đề là anh có nhiều đạn không và có biết cách bắn không”. Sau khi phổ biến những kinh nghiệm sơ đẳng nhất về chuyện ấy, bác sĩ kiểm tra và nói “cái của anh tốt”…
Kinh nghiệm của các bác sĩ nam khoa là phải khám
“súng” khi trong trạng thái “đạn đã lên nòng”. Sau khi cho Đào Anh Sướng xem
một đoạn phim sex, bác sĩ bất ngờ khám và nói vui: “Anh hoàn toàn có quyền được
hưởng niềm sung sướng của một người đàn ông”.
Nhưng để đánh giá một cách toàn diện chức năng
sinh lý, bác sĩ mời Đào Anh Sướng sang căn phòng bên cạnh. Đó là một căn phòng
nhỏ, hơi mờ tối. Trên màn hình chiếc ti vi chiếu những cảnh mát mẻ. Bác sĩ
hướng dẫn Đào Anh Sướng cách để lấy mẫu tinh dịch.
Sau khi đã sắp đặt như thế, bác sĩ đi ra khỏi
phòng và đóng cửa lại. Mấy phút sau, ông quay lại và nói, nếu các test kiểm tra
chất lượng con giống đạt yêu cầu, anh có thể làm cha một cách tự nhiên.
Một tuần sau, bộ phận xét nghiệm kiểm tra chất
lượng tinh trùng thông báo kết quả, Đào Anh Sướng hoàn toàn là một người đàn
ông khỏe mạnh. Lúc trao kết quả, bác sĩ trò chuyện rất cởi mở với anh: Rất
nhiều người đã thất vọng khi quan sát vùng kín của mình ở trạng thái tĩnh.
Nhưng chúng ta cần nhớ, khi lâm chiến, sự trỗi dậy của khẩu súng rất đáng ngạc
nhiên. Người có “cái ấy” trong trạng thái bình thường, khi xung trận, chỉ to và
dài thêm từ 1,3-1,5 lần. Trái lại, người có “cái ấy” trong trạng thái bình
thường, khi xung trận, có thể dài thêm và to thêm gấp 2 lần, thậm chí 2,5 lần.
“Súng” của người đàn ông châu Á, trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu mức cao
nhất, có độ dài khoảng 13cm. Người có độ dài nhiều hơn thế không nhiều lắm.
Người có độ dài ngắn hơn thế cũng không nhiều lắm. Còn người… ngắn đến mức
không với tới mục tiêu là cực ít, hơn 30 năm làm bác sĩ nam khoa, tôi chưa nhìn
thấy bao giờ.
Nhận kết quả xét nghiệm tinh dịch, Đào Anh Sướng
vẫn không tin lắm vào khả năng làm đàn ông của mình, bởi sự ám ảnh thầm kín đã
gặm nhấm anh hàng chục năm nay. Như hiểu được tâm sự của anh, vị bác sĩ tư vấn:
“Chuyện quan hệ nam nữ đôi khi không quyết định vào độ ngắn dài, mà phụ thuộc
vào cảm xúc. Anh hãy xóa bỏ cái mặc cảm tiêu cực kia đi để sẵn sàng cho những
khám phá huyền diệu phía trước”.
Khánh Hoàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét