Từ
lập luận vua Minh Mạng có tới hàng trăm bà vợ và 142 người con mà người ta suy
diễn rằng để có được “bản lĩnh” ấy nhà vua đã dùng Minh Mạng thang. Vậy Minh
Mạng thang là bổ dược hay dâm dược?
Từ
lập luận vua Minh Mạng có tới hàng trăm bà vợ và 142 người con mà người ta suy
diễn rằng để có được “bản lĩnh” ấy nhà vua đã dùng Minh Mạng thang. Vậy Minh
Mạng thang là bổ dược hay dâm dược?
Lý giải bí quyết của vua
Minh Mạng
Trong
một lần bàn luận về công dụng của Minh Mạng thang, nhà báo Nguyễn Thế Thịnh cho
rằng thực ra trên đời dù có phương thuốc “thần dược” ấy đi chăng nữa thì hiệu
quả của “bản lĩnh đàn ông” có được phải nhờ vào sự tổng hòa của nhiều yếu tố
gồm dinh dưỡng, sức khỏe (trong đó đã bao hàm thuốc thang), môi trường… và đặc
biệt là “đối tác”. Một người dù đầy đủ các yếu tố dinh dưỡng, sức khỏe, môi
trường nhưng đối tác không hấp dẫn, mới lạ thì khả năng “đàn ông” cũng không
thể như vua Minh Mạng. Bí quyết của vấn đề nằm ở từ “lạ”.
Vua
Minh Mạng sinh được 142 người con, nhưng nếu chừng ấy người con chỉ với một vài
bà vợ thì đó mới là điều lạ cần nghiên cứu. Còn đây, ông ta có tới hàng trăm bà
vợ (toàn là người đẹp được tuyển chọn, thậm chí có người lần đầu gặp mặt),
trong số đó, không ít bà chỉ qua đêm một lần. Như vậy, rõ ràng, “đối tác” của
vua Minh Mạng luôn luôn mới lạ. “Chỉ cần một yếu tố này thôi, cũng đủ để nhà
vua “giong tay phát biểu” rồi” - anh Thịnh nói. Cách lý giải này dù mang tính
hài hước nhiều hơn, nhưng đã được rất nhiều người có mặt trong cuộc bàn luận
đồng tình.
Như
các bài trước đã nói, căn cứ vào các tài liệu lịch sử cũng như quần áo mà vua
Minh Mạng đã mặc còn lưu lại, cho thấy nhà vua là người vạm vỡ, mạnh khỏe,
trong đời ông rất ít bệnh chỉ ngoài vài lần ốm vặt. Với một người đàn ông có
thể lực tốt như vậy kèm thêm “đối tác” luôn luôn mới lạ, trẻ đẹp thì khả năng
“đàn ông” của ông cao cũng là chuyện dễ hiểu.
Tuy
nhiên, cũng không thể phủ nhận công dụng của thuốc trong vấn đề tình dục. Với
những trường hợp như vua Minh Mạng, thuốc không phải là yếu tố cốt lõi để giải
quyết vấn đề, mà chỉ là yếu tố có tác dụng phục hồi sức khỏe sau một quá trình
bị “mất sức” mà thôi. Đó là cách lý giải của những người “ngoại đạo”, còn những
nhà chuyên môn trong y học Đông phương thì giải thích ra sao?
Là bổ dược chứ không phải
dâm dược
Theo
lương y Thích Tuệ Tâm, người xưa lập phương thuốc phải tùy vào bệnh cảnh của
từng người, gọi là “đối chứng, lập phương”. Không phải có một công thức cố định
để áp dụng cho tất cả mọi người. Bài thuốc Minh Mạng thang gồm 22 vị (có nơi
còn bổ sung thêm 3 vị nữa là cao hổ cốt, cao ly tử, hồng cúc), trong đó nhóm bổ
khí có bạch truật, phục linh, cam thảo, đại táo…; nhóm bổ huyết có dương quy,
bạch thược, xuyên khung…; nhóm bổ âm có sa sâm, câu ký tử, thục địa…; nhóm bổ
dương có: nhục quế, đỗ trọng…; nhóm trừ phong thấp có mộc qua, tục đoạn, phòng
phong, tàn giao, độc hoạt, thương truật…; nhóm mạnh gân cốt có đỗ trọng, ngưu
tất, tục đoạn, mộc qua…; nhóm hành huyết có đào nhân, xuyên khung, đương quy…;
nhóm hành khí có tàn bì…; nhóm kích thích tiêu hóa có đại hồi, bạch truật, trần
bì, phục linh, cam thảo, đại táo… Như vậy, bài thuốc này bao gồm các vị thuốc
có tác dụng bổ khí huyết, bổ âm, bổ dương, trừ phong thấp, mạnh gân cốt, hành
khí, hành huyết và kích thích tiêu hóa. Bài thuốc này cả nam và nữ đều dùng được.
“Tuy
vậy, tùy từng trường hợp mà có thể gia giảm khác nhau (ví dụ mùa đông thì tăng
thêm các vị nóng; người yếu thận thì phải tăng thêm các vị bổ thận; người không
yếu thận nhưng bị phong thấp thì giảm bổ thận, tăng vị chống nhức mỏi...), nên
muốn sử dụng hiệu quả thì phải tìm đến thầy thuốc bắt mạch kê đơn. Còn uống
rượu sản xuất đại trà, hoặc tự mua về ngâm rượu uống thì hầu như không có tác
dụng, thậm chí còn bị tác dụng ngược...”, vị lương y nhận định.
Lương
y Thích Tuệ Tâm khẳng định: “Minh Mạng thang không phải là “dâm dược” (thuốc
kích dục như khái niệm tây y - PV) mà là một bài thuốc bồi bổ nguyên khí, bổ
thận tráng dương rất tốt cho sức khỏe, dù trẻ hay già, có bệnh hay không có
bệnh”.
Đồng
quan điểm này, bác sĩ, lương y Đoàn Văn Quýnh (giảng viên Trường đại học Y Dược
Huế) cho rằng theo y học phương Đông, con người là một chỉnh thể bất khả phân,
sức khỏe là sự điều hòa khí huyết, cân bằng âm dương, trên thông với trời, dưới
thông với đất, chứ không phải kích thích riêng lẻ từng bộ phận, từng cơ quan
như quan niệm của y học phương Tây. Theo đó, Minh Mạng thang là một loại thuốc
bổ chứ không phải là thang thuốc dâm dược mà nhiều tác giả trước đây đã vô tình
hay cố ý đề cập làm cho nhiều người hiểu sai lệch.
Trong
khi đó, bác sĩ Lê Văn Lân, trong bài Nhận định về công hiệu của Minh Mạng
thang, cũng cho rằng: “Y dược Á Đông theo nguyên lý m dương Ngũ hành và được
chế biến từ những nguyên liệu thiên nhiên mà hiện nay chưa có một sự phân chất
thí nghiệm quy mô. Dược liệu Trung y qua hơn 5.000 năm lịch sử từng chứng tỏ
công hiệu trên nhiều phương diện. Ví dụ như Nhung hươu non chứa nhiều kích
thích tố, dùng trích tinh để thí nghiệm trên chuột thì thấy chuột tăng cường về
sinh lý rõ ràng. Nhục thung dung là một loại nấm chứa nhiều mangan thường có
trong nhiều thuốc kích dục. Thành ra không phải y dược Á Đông không có hiệu
nghiệm, nhưng hiệu nghiệm này còn rất ẩn, hầu như có tính chất huyền thoại,
phải theo kinh nghiệm lâu đời của người xưa mà dùng lâu ngày mới thấy. Một yếu
tố đáng kể là thể tạng của từng bệnh nhân đã đáp ứng ra sao với sự trị liệu nên
thuốc dùng cho người này thì tốt mà dùng cho kẻ khác thì không”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét