Victor Nguyễn
Ta
riết lấy mảnh hình hài khốn khổ
Nghe
trời yêu rạn vỡ vết đau thương
Cõi
nhân sinh hoan lạc mấy nẻo đường
Sao
nghiệt ngã trong vòng vây định kiến
Ta
ao ước em một lần dâng hiến
Em
khát khao được một khắc ngoại tình
Cùng
dìu nhau vào bể ái phiêu linh
Khúc
hoan lạc cả đời không có được
Hỡi
nhân thế hỏi đâu là mực thước
Những
khát khao cháy bỏng của con người
Hay
giáo điều của Khổng tử xa xôi
Câu
tứ đức tam tòng nghe lạc lõng
Dẫu
đau khổ vẫn cam thuyền đã đóng
Dẫu
đọa dày chua chát mảnh hồn hoa
Đêm
vợ chồng giả dối khúc hoan ca
Rồi
nức nỡ giữa canh trường tuyệt vọng
Ta
muốn được một lần xin được sống
Vất
giáo điều định kiến của nhân gian
Dìu
bước em tìm đến chốn địa đàng
Say
khúc hát yêu thương và hạnh phúc.