Thứ Tư, 13 tháng 9, 2017

BỊ ĐÁNH GHEN



Ngày xưa lúc mới các đây 5-6 năm thôi, Hihi em khốn khổ vì bị mấy zai theo dù đã có chồng, nhớ nhất cái lần mụ vợ thằng sếp.
Mụ có tính ghen bệnh hoạn kinh hoàng. Đận ấy mụ kiểm tra list danh bạ mà bưu điện nó gửi về nhà để thanh toán ý, thế lào toàn số của em ngày chục cuộc (khó hiểu thật giờ nghĩ lại vẫn ko biết tại sao nó lại gọi cho em nhiều thế). Thôi thì nghĩ chi hại não, tặc lưỡi một câu tại mình đẹp, cho vuông. Thế thôi… he he.
Và rồi mụ ý gọi cho em, vào một đêm mưa gió bão bùng, đang ngắm ảnh Obama trong WC thì giật bắn mình rơi cmn đt vào chỗ...đấy. May hôm ý mặc xilac bà già nó giắt lại, chứ mặc lọt khe là mặt anh O ngập ngụa trong đống kứt dồi.
- Alô...em ỉa đầu dây đây, xin hỏi ai ỉa đít dây đấy ạ?!
-…...........!!!!! im phăng phắc.
Xong tắt.
Ko quan tâm, xịt cho thơm em bé cái đã.
15 phút sau, tất nhiên lúc này em trên giường rồi.
" Phận là con gái chưa một lần yêu ai..." chuông điện thoại kêu. Lại số lúc nãy. 

- Alooooooo...ạ! :v
-.......
- Alô.

Đầu dây bên kia giọng vịt đực khàn khàn vừa nuốt nước bọt vừa cố gắng hỏi:
- Đây là số của ai đấy ạ.
- Số của tôi, gọi cho tôi lại hỏi số ai, duyên thế!
- Sao chồng tôi suốt ngày gọi cho cô.
- Ơ, chồng chị chị hỏi, tôi có phải 1080 đâu…Cơ mà chồng chị là ai.
- Anh Kế ấy. Nông Đức Kế.
- Kế nào sao ko nhớ nhỉ?
- Tổng GĐ công ty XYZ...
- À nhớ rồi, nhớ rồi...Phải tay Kế lùn, đen, hói, răng vàng, bụng mỡ...đang xin thầu dự án quảng trường ko?
- ...Ưm...ừm....vâng xin lỗi chị là....
- Tôi là ai chị ko cần biết, nhắn với tay chồng chị là tôi từ chối dự án quảng trường, đừng gọi cho tôi tôi rất phiền lòng. Đ.m, đến vợ còn đéo làm được cho nó tin thì làm thế nào lấy được niềm tin của cấp trên...
- Ui ko ko....chị ơi...
Em cúp mẹ máy.
10 ph sau lại số đấy gọi lại.
Em bật lên bảo đợi xíu xong rên oh...yes...yes...suýt...suýt oh...oh...uối dời uôi...từ từ ra mất, đợi em nghe điện thoại cái, suýt...oh..oh...aloooo.
- Xin lỗi chị! Xong cúp.
Em xếp lại hồ sơ, chuyển kênh bóng đá rồi gọi chồng.
- Anh ơiiiiiiiiiiiiiiii, đá rồi, bát để mai rửa.
Nhẽ bả ngại lắm. 
Sáng sau ra cơ quan, sếp buồn buồn:
- Trong mắt em tôi xấu thế à.
Em ko bảo sao, đ.m biết rồi còn hỏi. Hỏi hỏi cl.

Hết chuyện!

 Copynguyen


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét