Thứ Hai, 15 tháng 5, 2017

CHỈ CÓ THỂ LÀ YÊU.



Tôi và nàng là bạn của nhau từ khi sinh ra. Tôi sinh trước cô 3 ngày. Tôi và nàng cùng bú chung bầu sữa mẹ tôi vì mẹ nàng mất ngay khi cô chào đời.


Năm 16 tuổi, nàng là bông hoa đồng nội rực rỡ nhất làng tôi. Nàng hát hay lắm, nhất là những điệu chèo cổ. Nàng lấy chồng năm mười sáu, chưa đủ để đăng kí nên cưới chui. Gã trai choai mới thoát khỏi đám đánh bi đánh đáo trở thành thanh niên đã vội làm chồng. Ba năm sau, nàng cho ra hai đứa con trứng gà trứng vịt. Gã chồng trẻ con mê game đến độ quên ăn, quên con.Bố mẹ chồng không kham nối đành tống gia điình nhỏ của nàng ra ở triêng với suy nghĩ có gia đình rồi thì thằng chồng sẽ nghĩ lại. Một mình nàng làm việc nuôi ba đứa trẻ con. Hai đứa con và một thằng chồng. Bông hoa xuân sắc một thời đi buôn đồng nát . Vất vả, cực nhọc làm cho bông hoa trở nên tàn tã. Duy chỉ có đôi mắt là vẫn như hồ thu làm chết đuối bao kẻ tình si.
Gã chồng lêu lổng rượu say đã tông thẳng xe vào vỉ hè. Gã chấm dứt cuộc đời mà vẫn chưa hiểu vì sao. Nàng trở thành gái góa khi mới 22 tuổi.Ở cái tuổi đó tôi vẫn mài đũng quần trên ghế nhà trường với ước mơ trở thành bác sỹ
Tôi ra trường với một mảnh bằng đại học trên tay vào chui vào một trung tâm y tế gần nhà làm để lấy 4 triệu mỗi tháng. Quê tôi như vậy là tốt lắm rồi. Đào đâu ra mấy trăm để xin vào làm trong các bệnh viện lớn.
Tôi lê lết cuộc đời mình với vài ba mối tình và luôn kết thúc khi ra mắt bố mẹ giai. Họ chê tôi vụng không biết nấu ăn, cận lòi không làm được việc gì. Mẹ tôi cứ thở dài thườn thượt và đến hết đền nọ phủ kia cắt duyên âm cho tôi... Ba mươi hai tuổi, tôi vẫn lênh đênh tìm chồng một cách vô duyên.
Còn nàng, con cái đã đi học. Nàng có chút vốn tích cóp được trong những ngày buôn đồng nát nên quyết định đi học nghề may. Khéo tay và cần mẫn nên nàng học nhanh và giỏi. Cô thợ may Hằng nổi tiếng một vùng phố huyện. Nàng lại đẹp rực rỡ hơn bao giờ hết. Vẻ đẹp mặn mòi và huyền bí. Giai có vợ, chưa vợ xô vào nàng. Nhiều ông nhớn để mắt đến nàng. Vây quanh nàng là đàn ông có oai, có tiền, có quyền. Kẻ mơ lấy được nàng làm vợ, kẻ mong tậu được nàng làm con sen, kẻ muốn nàng thành nhân tình nhân ngãi. Mà cũng phải thôi, đàn bà đẹp giống như ánh sáng ma mị dẫn dụ những con thiêu thân. Nàng là thứ ánh sáng đó. Chỉ tiếc là chẳng có giai nào lọt được vào mắt nàng.
Gã là một đại ca khét tiếng của xứ Lạng dạt về ẩn náu trong xóm nhỏ ấy. Nhìn gã thì không ai có thể tưởng tượng được bàn tay gã đã từng chém liền lúc mấy mạng người. Hiền lành và rủ rỉ khi nói chuyện khiến cho người ta nghĩ đến một anh phán- trí thức thời xưa. Duy chỉ có đôi mắt sắc lạnh làm làm người đối diện dễ sởn gai ốc.Hắn học làm ruộng, học nấu ăn, học nghề trồng lan ở sư thày. Gã gặp nàng trong dịp lễ Phật đản. Kẻ máu lạnh ấy đã chết chìm trong đôi mắt nàng. Gã lân la làm quen với nàng. Dần dần họ xuất hiện cùng nhau trong những lần việc làng việc xóm.
Tôi bảo: Mày cẩn thận đấy. Lão ấy mà trợn mắt lên thì mày chỉ có nước chết thôi. Những lúc thế, nàng thường lườm tôi một cái cháy tóc và thì thào: Anh ấy lành như một con giun đất.
Họ cưới nhau cả làng ạ. Đám cưới đơn sơ có vài người làm chứng nhưng thật ấm cúng. Người đàn bà ấy đã khóc nấc lên vì hạnh phúc. Cô bảo cả đời này cô sẽ chẳng bao giờ mong được hạnh phúc hơn.
Sáng sớm hôm nay, cô mang đến cho tôi một tấm vải trắng loang lổ máu. Cô bảo: “Tao sắp chết rồi. Gần tháng nay, ngày nào anh ấy vào trong tao khiến tao chảy máu . Chắc là tao bị bệnh gì đó....” Càng nói ,nàng càng lí nhí đến nỗi tôi phải quát nói to lên. Sau đó tôi mang nàng lên bệnh viện. Xét nghiệm cho kết quả có thai 3 tuần tuổi.
Hỡi ôi người đàn bà tội nghiệp. Sau những năm tháng sống cô đơn và giữ mình thì đây chính là chảy máu do tổn thương âm đạo đấy. Chắc chắn là cả hai không có kinh nghiệm và quá ham hố nhau nên dẫn đến tình trạng này. Nàng xấu hổ, âm thầm chịu đựng. Tôi lôi tay nàng về nhà gặp lão chồng nàng. Sau một hồi thuyết giáo bằng những kiến thức y khoa thì chúng cũng hiểu rằng phải nhẹ nhàng và nâng niu nhau để tránh bị tổn thương do tình dục và bảo vệ thai nhi. Lão chồng mặt đỏ như gấc, lí nhí nói cảm ơn. Rồi đột nhiên lão quỳ xuống chân vợ khóc tu tu như trẻ con. Lão cứ lải nhải xin lỗi vợ, rằng hạnh phúc quá. Tôi hiểu nàng nói đúng. Lão hiền lành như một con giun đất.
Đúng là tụi thần kinh. Nhưng cơ mờ CHỈ CÓ LÀ YÊU phải không bà con???. Tôi cũng đang mơ một giấc mơ hoang hoải đấy. Thề!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét