Tâm
Lê
Trước
tiên, tôi khẳng định quan điểm tôn trọng ý kiến của mỗi cá nhân về trinh tiết,
họ có quyền giữ hay không giữ trước hôn nhân nếu như họ có những lý do chính
đáng cho hành động của mình. Thứ hai, quan hệ trước hôn nhân không phải là vấn
đề lớn với tôi, nó càng không phải là tội lỗi; những cô gái quan hệ trước hôn
nhân không phải là tội đồ. Vì sao?
Mọi
người thường liên hệ trinh tiết với phẩm giá và lòng tự trọng, nếu một cô gái
không còn giữ được trinh tiết thì xem như lòng tự trọng cũng mất. Suy luận này
không hợp lý. Trinh tiết, nếu theo góc độ mà các anh hay bàn đến là màng trinh,
là thứ hữu hình trong khi lòng tự trọng là thứ vô hình, xem ra hai điều này
không liên hệ với nhau. Và cho dù có, mất lòng tự trọng trước thì có khả năng
cao khiến người đó quan hệ bừa bãi mà mất trinh tiết (từ suy nghĩ dẫn đến hành
động); nhưng điều ngược lại, vì một người mất trinh tiết mà suy ra họ mất lòng
tự trọng thì không hợp lý chút nào (dù có khả năng đó). Hơn nữa, nếu một cô gái
quyết định quan hệ mà không suy nghĩ, điều này không liên quan đến lòng tự
trọng mà do thiếu suy nghĩ; mặt khác, nếu cô gái ấy đã suy nghĩ trong một thời
gian dài trước khi quan hệ thì việc này là lựa chọn của cô ấy. Tóm lại, hoàn
toàn không có mối quan hệ chắc chắn nào giữa trinh tiết và phẩm giá (và cũng
chưa nghiên cứu nào chứng minh có mối quan hệ này)
Trinh
tiết là một giá trị của người con gái, nhưng chỉ là một trong rất nhiều giá trị
khác và càng không phải là thứ quan trọng nhất. Trong một chương trình talk
show trên TV có một anh chàng bảo rằng anh rất quan trọng chuyện trinh tiết,
rằng anh và bạn gái chỉ mới nắm tay và hôn nhau, rằng một người con gái thì
nhất thiết phải giữ cho được trinh tiết thì mới giữ được giá trị truyền thống.
Một bạn nữ trong talk show, dù khẳng định mình không phải kiểu người phóng
khoáng, đã vặt lại anh rằng anh nghĩ thế nào nếu bạn gái anh không còn trinh
trắng. Anh bảo nếu anh biết trước khi cưới thì anh chắc chắn không chọn người
ấy làm bạn gái, nếu anh biết sau khi cưới thì chắc có lẽ đến một ngày nào đó sẽ
kết thúc mối quan hệ hôn nhân.
Nếu tôi
là bạn gái anh thì chắc tôi sẽ buồn lắm, vì anh chỉ yêu trinh tiết của tôi thôi
chứ có yêu tôi đâu. Vậy nếu tôi không còn trinh thì không thể yêu, không thể
chăm sóc, không thể là một người bạn gái tốt được sao? Một người bạn kể với tôi
rằng, có một anh kia sắp lấy vợ, trước ngày cưới có một anh khác chạy lại bảo
với anh này rằng: “Vợ sắp cưới của anh từng ngủ với người khác rồi đấy.” Anh
này bình thản trả lời: “Chuyện đó không quan trọng vì giờ đây cô ấy yêu tôi, và
sau này khi cưới nhau thì tôi chỉ quan tâm cho tương lai phía trước của hai
người.” Sẽ có người nghĩ anh này khờ. Tôi thấy anh chính chắn và biết suy nghĩ,
không tự dằn vặt bản thân và người mình yêu bằng quá khứ và những điều không
quan trọng.
Tôi
quan niệm có sự khác biệt giữa “making love” (làm tình) và “having sex” (quan
hệ tình dục) dù cho bản chất chỉ là cùng một hành động. “Having sex” thiên về
thỏa mãn nhu cầu cơ thể còn “making love” thiên về cảm xúc. Có những người phải
có cảm xúc với nhau thì họ mới có thể quan hệ, còn có những người họ quan hệ vì
cần giải phóng nhu cầu cơ thể. Nếu người ta liên hệ việc một cô gái quan
hệ với một người chỉ để thỏa mãn nhu cầu cơ thể, đương nhiên, họ sẽ đánh giá
thấp cô gái ấy. Tôi đồng ý với suy nghĩ này. Vì nếu không
kiềm chế được bản thân với người này thì đương nhiên sẽ khó kiềm chế với người
khác. Ở trong một mối quan hệ với cô gái như thế thì thật khó mà yên tâm. Nhưng
nếu cô gái ấy chỉ làm chuyện ấy với người mình yêu và ý thức được việc mình làm
thì hoàn toàn không có gì sai.
Còn một
cái đuôi liên quan đến chuyện này đó là tình dục. Ở Việt Nam , tình dục
được liệt vào thứ “cấm kỵ”. Tôi nghĩ có hai tuýp người, một là càng tránh xa
điều cấm kỵ càng tốt, hai là càng cấm kỵ càng cảm thấy muốn khám phá, một cách
bí mật. Cho dù ở tuýp người nào bạn cũng không tiếp cận vấn đề một cách công
khai vì sợ bị người khác dị nghị, vì đã bảo là điều cấm kỵ thì quan tâm làm gì,
tránh càng xa càng tốt. Điều này khiến các bạn trẻ lẽ ra ở cái tuổi phải biết
tình dục là gì và làm cách nào để an toàn thì lại hoàn toàn mù tịt. Tình dục là
một nhu cầu của cơ thể, cần phải được học tập và tìm hiểu đầy đủ cũng như học
sinh học về cơ thể người để biết rõ hoạt động của từng bộ phận. Ở Phương Tây
thì không nói gì nhưng bạn tôi ở Nepal kể rằng anh đã được dạy về
tình dục an toàn từ khi học lớp 7.
Hai kết
luận cuối cùng của tôi là:
1- Suy
nghĩ kĩ trước khi bạn quyết định quan hệ với ai đó và chịu trách nhiệm cho hành
động của mình (đừng mong chờ đối phương phải chịu trách nhiệm,vì chính bạn đồng
ý mà!)
2- “Trái
tim” lúc nào cũng quan trọng hơn “trái cấm”. Một cô gái mất “trái cấm” rồi thì
vẫn còn “trái tim”, mất “trái tim” thì mới là vấn đề lớn. “Trái cấm” thì chỉ ăn
một lần nhưng “trái tim” thì dùng cả đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét