Thứ Hai, 26 tháng 11, 2018

Thơ Thiên Ý





Bắt đầu quên hết thảy
Tình cuối lẫn tình đầu
Nhớ duy nhất một thứ
Yêu lần nào cũng đau

Lòng không còn thiết nghĩ
Mình đã hôn bao lần
Chỉ biết nụ hôn cuối
Mắt nhoè hơn sông ngân

Người đàn ông đến trước
Cầm tay rồi thương thôi
Tưởng đi cùng non bể
Mà nào nổi vung trời

Ngày ta khô nước mắt
Người thứ hai đến bên
Thề vội vàng trăm thứ
Ngoài chuyện yêu lâu bền

Quyết không khờ thêm nữa
Không tin và không thương
Ôm ngực mình quặn thắt
Khinh nhân gian vô thường

Rồi tình cờ anh đến
Vào một chiều đầu đông
Ta như cô gái nhỏ
Thấy không yên trong lòng

Cầm tay anh mà thương
Nhìn mắt mà đắm đuối
Không biết đời sau này
Là tháng năm chờ đợi

Ta thèm hôn và yêu
Thèm ôm và rên xiết
Thèm anh yêu chân thành
Mà ngờ đâu tình nghiệt

Chiều nay đông lại về
Ta bắt đầu bôi xoá
Bỗng thấy môi đã gầy
Sau tháng năm đầy đọa

Đời đàn bà tột cùng
Đau, thương, lẫn hờn giận
Ngỡ nước mắt khô rồi
Lại điệp trùng lệ ngấn

Chị Phạm Thiên Ý có phản ánh về việc yêu lần nào cũng đau. Là bác sĩ sản phụ khoa, tôi xin trả lời chị rằng vấn đề của chị nằm ở tâm lý chứ chị hoàn toàn khoẻ mạnh.
Chị có thể tự cải thiện tình trạng bản thân bằng cách thả lỏng cơ thể, gỡ bỏ rào cản đạo đức. Yêu anh này thì không nên cảm thấy có lỗi với anh khác. Hãy để cho cảm xúc tự nhiên thăng hoa.
Chị có thể dùng thêm vaseline để giúp cải thiện hơn tình trạng chưa sẵn sàng mà đã lên đàng của mình.
Nhân đây cũng xin chia sẻ với chị rằng tôi cũng có nỗi khổ riêng. Chị có thể đọc tâm sự của một cô bạn gái mà tôi vừa có dịp tự giới thiệu bản thân.

YÊU LẦN NÀO CŨNG MAU

Bắt đầu quên hết thảy
Lần ấy hay lần đầu
Nhớ duy nhất một thứ
Yêu lần nào cũng mau.

Lòng không còn thiết nghĩ
Sung sướng được bao lần
Chỉ biết đang bay bổng
Bỗng buồn giữa hai chân

Người đàn ông đến trước
Thang máy đã xong rồi
Tưởng thế nào ấy chứ
Ta nguýt dài. Thế thôi!

Ngày ta chưa khô hạn
Người thứ hai đến bên
Ngon lành cả trăm thứ
Ngoài chuyện yêu phải bền

Quyết không khờ dại nữa
Không tin lũ phô trương
Khấp khởi mừng khi ngắm
Thất vọng lúc lên giường

Rồi tình cờ anh đến
Vào một chiều đầu đông
Đúng hôm ta phấn khích
Nên theo anh vào phòng

Cầm tay mà thấy thương
Nhìn thôi mà tiếc nuối
Không biết đã bao giờ
Được như thanh thịt nguội

Ta thèm hôn và yêu
Thèm ôm và rên xiết
Nhưng hỡi ôi đàn ông
Không nhanh ra cũng liệt

Chiều đông nay lại về
Ngón giữa ta giải toả
Tuổi hai mươi mà tay
Chai sần như đày đoạ

Đời đàn bà tột cùng
Cũng xin đôi ba bận
Lên đỉnh kẻo sau này
Mãn kinh rồi ôm hận.

Thằng cha mất nết còn họa nữa

Cứ để đấy cho anh
Riêng món này anh giỏi
Dù yêu lần thứ mấy
Trong một ngày vẫn lâu

Nhớ cái đận mưa ngâu
Của những năm 18
Yêu chưa có kinh nghiệm
Chỉ nhõn 10 phút thôi

Còn tỉ đứa sau này
Ôi zời nghĩ mà khiếp
Chúng nó nằm la liệt
Sau mỗi trận được yêu

Tóm lại không nói nhiều
Cứ mỗi nháy hơn tiếng
Cái thứ dài lững lững
Nó làm khổ cái thân

Khổ lun cả chị em
Nghĩ cho cùng ...rất ngại


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét